toi-di-mua-nha-1629130076.jpg

Quyết mua nhà để chuẩn bị cho cuộc sống mẹ đơn thân

Tôi lấy chồng khá muộn, sau 10 năm quen nhau, khi ấy tôi đã 29 tuổi. Đều là dân tỉnh lên thành phố học rồi ở lại lập nghiệp, nên cả hai vợ chồng tôi đều nghèo. Tôi còn nhớ sau khi cưới chúng tôi chỉ dư đúng 1 cây vàng, tầm 33 triệu đồng. Chúng tôi thuê một căn phòng trọ nho nhỏ, cùng nhau chăm chỉ làm ăn. Công việc tôi dần ổn định hơn.

Bẵng đi 7 năm sau, đến 2019 gia tài của tôi là 2 cậu con trai kháu khỉnh cũng là lúc tôi phát hiện chồng có tình nhân trẻ trong khi tôi đã thành bà mẹ nặng 75kg lúc nào cũng lo tiết kiệm tính toán chuyện mua đất, mua cổ phần, cho vay với mong muốn có được một mái ấm ở Sài Gòn. Thật sự lúc ấy tôi nghĩ có khi chẳng bao giờ mình có được cái nhà. Đôi khi tôi cứ ước ông chủ nhà trọ bán hẳn cho mình căn phòng trọ nhỏ này thôi cũng được, vì thấy giá nhà cứ leo thang còn mình thì mãi chỉ là một người đi làm có thu nhập bình thường.

Rồi trong một buổi chiều mưa buồn tôi nói với anh chồng vô trung tâm thương mại Aeon xem chung cư người ta bán ra sao. Khu nhà tôi trọ gần Aeon, tôi rất thích vì có nhiều cây xanh, những con đường sạch đẹp. Tôi làm việc gần khu vực sân bay, cách nơi này có 7km. Xung quanh khu này đầy đủ từ trường mẫu giáo tới cấp 1, cấp 2. Nếu mà mua được thì tôi đi làm tiện mà các con đi học cũng gần. 

phong-khach-chung-cu-toi-di-mua-nha-1629130076.jpg
Lúc đó tôi mang tâm lý liều, nỗi buồn nó phủ hết sự sợ sệt rồi nên chỉ trong 5 phút tôi quyết hẹn chủ nhà ra đặt cọc. Nguồn ảnh: Hà.

Buổi tham quan hôm ấy, tình cờ thế nào tôi gặp ngay anh môi giới đang giới thiệu căn hộ mẫu cho khách, tôi cũng đu theo xem và ưng ngay. Tôi đánh liều hỏi giá thì anh bảo có người đang chuyển nhượng lại giá 2 tỷ, chênh lệch 280 triệu so với mua lúc mở bán, đây là giá tốt nhất cho một căn tầng thấp, còn lại toàn trên 2,5 tỷ. Tôi nhẩm tính thấy mình có được gần 1 tỷ thôi nhưng trong 5 phút tôi vẫn quyết hẹn chủ nhà ra đặt cọc. Bởi lúc đó tôi mang tâm lý liều, nỗi buồn nó phủ hết sự sợ sệt rồi. Tôi cũng chỉ nghĩ đến viễn cảnh ba mẹ con có một chỗ rộng rãi mát mẻ hơn cho những ngày đơn thân sắp tới.

Một năm chờ nhà trong muôn vàn căng thẳng 

Vì là mua sang tay nên tôi phải thanh toán một lần cho người bán hơn 1 tỷ ngay lúc chuyển nhượng. Số tiền tôi phải trả khi nhận nhà là 890 triệu, còn lại 91 triệu tôi sẽ đóng khi ra sổ. Nghĩ cũng sợ vì từ khi mua tới lúc phải thanh toán chỉ có một năm thôi, nhưng bản tính của tôi là khi có động lực tôi sẽ quyết tâm đạt nó cho bằng được. Thế là trong năm đó, tôi làm việc cật lực và tiết kiệm tối đa để có đủ tiền, có lúc công việc không như ý, có khi buồn chuyện gia đình, tôi mệt mỏi muốn buông xuôi.

toi-di-mua-nha-logia-1629130076.jpg
Tôi yêu quý mọi góc nhà mình nhưng ban công mới chính là cái tổ của tôi. Nguồn ảnh: Hà.

Nhiều hôm tôi thầm nghĩ hay mình bán đi cũng lời được hơn 200 triệu đỡ phải chạy tiền mà lại an toàn. Nhưng rồi bình tĩnh ngồi tính lại, nhà đất càng lúc càng lên giá, với 200 triệu thêm vào số vốn ban đầu, đi tìm mua chung cư cũng không thể có căn nào tốt hơn, mua dự án thì lại tiếp tục phải chờ đợi lâu, mệt mỏi dai dẳng hơn. Nghĩ vậy nên tôi lại quyết tâm lao vào xốc lại tinh thần để "chiến đấu" tiếp.
 
Đúng một năm sau, đến hạn thanh toán chúng tôi vẫn thiếu 480 triệu đồng. Tôi cũng định nhờ gia đình giúp, hoặc vay mượn trả vào. Nhưng thật may, anh chồng tôi dùng tiền hàng của công ty để bù vào chỗ thiếu, vì anh có thể xoay sở sau. Thế là chúng tôi dọn về căn nhà mới toanh, tầng 5, tầm nhìn ra một mảng xanh mát mắt. Nhà chỉ có 52 mét vuông thôi nhưng tôi rất hài lòng, vì nó thật sự là của mình! 

Nhà mới và tương lai tươi sáng

Không đủ tiền làm nội thất một gói, tôi lên xem các thiết kế mẫu mà công ty nội thất gửi rồi mày mò tìm xưởng gia công, giá chỉ bằng 1/3. Căn hộ của tôi không rộng nên tôi không bày trí nhiều thứ rối mắt. Tôi thiết kế mọi đồ thật đơn giản nhưng bền. Với đồ điện, tôi mua trả góp 0%.

ban-cong-toi-di-mua-nha-1629130076.jpg
Góc ban công cực "chill" trong căn hộ của chị Hà. Nguồn ảnh: Hà.

Dọn vào nhà mới được vài tháng thì vợ chồng tôi chia tay, thỏa thuận để lại ngôi nhà cho hai con. Anh ra khỏi nhà còn tôi ở lại. Tôi chăm chỉ kiếm tiền hơn, nên chẳng mấy chốc đã có của để. Tiền tôi đầu tư lấy lãi, trả tiền mua trả góp đồ, vốn thì cứ tích luỹ đó. Trộm vía, sau hai năm tôi đã có một khoản kha khá. Lần này tôi không nhát tay nữa mà đầu tư hẳn một căn hộ hạng sang cùng dự án tôi đang ở giá 6,7 tỷ, trả theo tiến độ. Nhìn thấy căn hộ đang hình thành từng ngày, lòng tôi tràn trề nhiều động lực và hy vọng. Vì chẳng mấy chốc tôi sẽ có thêm một tài sản nữa.

Dạo này dịch bệnh phải làm việc ở nhà, tôi gửi con về ngoại, dành thời gian tập trung cho công việc. Tôi yêu quý mọi góc nhà mình nhưng ban công mới chính là cái tổ của tôi. Tôi trang trí nó thật đẹp, trồng cây, hoa, bày bàn ghế, xích đu. Hàng ngày tôi làm việc tại đây, thư giãn uống trà, tưới hoa tại đây. Tôi cảm thấy biết ơn cuộc đời đã cho tôi nhiều trải nghiệm. Tôi cảm ơn cả những nỗi buồn, vì nhờ có nó mà tôi đã quyết tâm mua được nhà, lại sắp có thêm một căn nhà khác. Các con tôi khoẻ mạnh, tôi hạnh phúc bình yên. Tôi nghĩ rằng, đàn bà không có gì sai hết, chỉ sai là luôn nghĩ rằng đàn ông là số 1. Giờ tôi rút ra là, đàn bà chỉ nên dựa vào mình!